Trở Thành Ánh Trăng Sáng Của Vai Phản Diện Nhờ Gây Sự
-
Updating
-
1,671
-
0
Giới Thiệu
Khương Tự xuyên thành nữ phụ ác độc nhà giàu trong bộ tiểu thuyết sảng văn.
Cô là vợ của boss phản diện lớn nhất toàn bộ quyển sách, xung quanh cô là đám nhân vật phản diện nhà họ Lục khi chưa hoàn toàn trở nên ác độc.
Hệ thống: “Muốn sống thì có hai lựa chọn, một là cảm hóa bọn họ, hai là tiếp tục tìm đường chết.”
Khương Tự: “Điều số một không có tính khiêu chiến, tôi chọn hai.”
Tìm đường chết có ai mà không biết.
Cậu ba nhà họ Lục, còn nhỏ đã bị mẹ vứt bỏ nên hình thành tính cách bướng bỉnh khó thuần, quanh năm theo đuổi kích thích.
Khương Tự ra vẻ bí mật: “Đêm nay, tôi mang cậu đi tìm kích thích.”
Đêm đó, Khương Tự dẫn cậu đi bắt tội phạm trốn trại, được lên Mắt Vàng 1919, đúng thật là kích thích.
Cậu út nhà họ Lục, tuổi trẻ ăn chơi trác táng, không học vấn không nghề nghiệp, dùng hành động xấu của thiếu niên để thu hút sự chú ý.
Khương Tự hứng thú: “17 tuổi, đưa cậu đi trải nghiệm một chút về thế giới hoàn toàn mới.”
Xe dừng ở cửa lớp học bù, từ [Năm ba] kín cả bức tường.
Con trai riêng, từ nhỏ nhận hết mọi sự lăng nhục, hận thù che mờ mắt, chấp niệm lớn nhất là phá hủy nhà họ Lục.
Khương Tự khiêu khích: “Tầm mắt rộng chút đi, chỉ phá hủy nhà họ Lục thì ăn nhằm gì? Có bản lĩnh thì cậu khiến toàn bộ thế giới đều khuất phục dưới chân mình đi, để gió Trung Hoa thổi khắp thế giới đi!”.
Con trai riêng: “…”
Ca sĩ sa sút tinh thần, bị đóng băng hoạt động nhiều năm, sự kiêu ngạo trong người bị phá hủy sạch sẽ.
Nghe giọng hát chói tai của đối phương, Khương Tự cực lực khen ngợi: “Hát rất hay, lần sau tiếp tục hát. Tôi cần nhân tài như cậu.”
Ca sĩ cảm động cực kỳ, cùng ngày thi đấu, anh thể hiện một đoạn âm cá heo ngay tại chỗ.
Cuối cùng, cậu út/con riêng/mọi người lệ rơi đầy mặt: Chị ấy/cô ấy là tri âm của tôi.
Khương Tự rõ ràng đang nghiêm túc phá bĩnh, nhưng nội dung truyện càng lúc càng lệch.
Cô chẳng những trở thành ánh trăng sáng trong lòng mọi người mà còn hấp dẫn sự chú ý của boss phản diện cố chấp kia.
**
Từ khi sinh ra tới nay, Lục Lẫm vừa không biết khóc, cũng chẳng biết cười.
Trời sinh anh không có cảm xúc gì cả, mãi đến khi anh gặp Khương Tự.
Bọn họ đều nói, người đàn ông lạnh tình lạnh tâm kia vì cô mà sinh tình, vì cô mà có tâm.
Mà không người nào biết, Khương Tự là ánh trăng sáng trong lòng Lục Lẫm.
Lục Lẫm cố chấp cả hai đời, dùng hết sự cố chấp của mình, nghịch thiên sửa mệnh đổi cho cô sống lại.
*Tôi bị xóa hết ký ức, nhưng linh hồn còn yêu em.
*Tôi muốn cô ấy sống lại một đời, tôi muốn cô ấy kiêu căng tùy ý.
**
*Đây là truyện hài nhảm cười nội thương, chỉ phục vụ vì hài hước, đừng nói đến logic.
*Cả hai đều xuyên, kiếp trước và kiếp này nam nữ chính đều là mối tình đầu của nhau, phần sau nam chính sẽ khôi phục trí nhớ.
Cô là vợ của boss phản diện lớn nhất toàn bộ quyển sách, xung quanh cô là đám nhân vật phản diện nhà họ Lục khi chưa hoàn toàn trở nên ác độc.
Hệ thống: “Muốn sống thì có hai lựa chọn, một là cảm hóa bọn họ, hai là tiếp tục tìm đường chết.”
Khương Tự: “Điều số một không có tính khiêu chiến, tôi chọn hai.”
Tìm đường chết có ai mà không biết.
Cậu ba nhà họ Lục, còn nhỏ đã bị mẹ vứt bỏ nên hình thành tính cách bướng bỉnh khó thuần, quanh năm theo đuổi kích thích.
Khương Tự ra vẻ bí mật: “Đêm nay, tôi mang cậu đi tìm kích thích.”
Đêm đó, Khương Tự dẫn cậu đi bắt tội phạm trốn trại, được lên Mắt Vàng 1919, đúng thật là kích thích.
Cậu út nhà họ Lục, tuổi trẻ ăn chơi trác táng, không học vấn không nghề nghiệp, dùng hành động xấu của thiếu niên để thu hút sự chú ý.
Khương Tự hứng thú: “17 tuổi, đưa cậu đi trải nghiệm một chút về thế giới hoàn toàn mới.”
Xe dừng ở cửa lớp học bù, từ [Năm ba] kín cả bức tường.
Con trai riêng, từ nhỏ nhận hết mọi sự lăng nhục, hận thù che mờ mắt, chấp niệm lớn nhất là phá hủy nhà họ Lục.
Khương Tự khiêu khích: “Tầm mắt rộng chút đi, chỉ phá hủy nhà họ Lục thì ăn nhằm gì? Có bản lĩnh thì cậu khiến toàn bộ thế giới đều khuất phục dưới chân mình đi, để gió Trung Hoa thổi khắp thế giới đi!”.
Con trai riêng: “…”
Ca sĩ sa sút tinh thần, bị đóng băng hoạt động nhiều năm, sự kiêu ngạo trong người bị phá hủy sạch sẽ.
Nghe giọng hát chói tai của đối phương, Khương Tự cực lực khen ngợi: “Hát rất hay, lần sau tiếp tục hát. Tôi cần nhân tài như cậu.”
Ca sĩ cảm động cực kỳ, cùng ngày thi đấu, anh thể hiện một đoạn âm cá heo ngay tại chỗ.
Cuối cùng, cậu út/con riêng/mọi người lệ rơi đầy mặt: Chị ấy/cô ấy là tri âm của tôi.
Khương Tự rõ ràng đang nghiêm túc phá bĩnh, nhưng nội dung truyện càng lúc càng lệch.
Cô chẳng những trở thành ánh trăng sáng trong lòng mọi người mà còn hấp dẫn sự chú ý của boss phản diện cố chấp kia.
**
Từ khi sinh ra tới nay, Lục Lẫm vừa không biết khóc, cũng chẳng biết cười.
Trời sinh anh không có cảm xúc gì cả, mãi đến khi anh gặp Khương Tự.
Bọn họ đều nói, người đàn ông lạnh tình lạnh tâm kia vì cô mà sinh tình, vì cô mà có tâm.
Mà không người nào biết, Khương Tự là ánh trăng sáng trong lòng Lục Lẫm.
Lục Lẫm cố chấp cả hai đời, dùng hết sự cố chấp của mình, nghịch thiên sửa mệnh đổi cho cô sống lại.
*Tôi bị xóa hết ký ức, nhưng linh hồn còn yêu em.
*Tôi muốn cô ấy sống lại một đời, tôi muốn cô ấy kiêu căng tùy ý.
**
*Đây là truyện hài nhảm cười nội thương, chỉ phục vụ vì hài hước, đừng nói đến logic.
*Cả hai đều xuyên, kiếp trước và kiếp này nam nữ chính đều là mối tình đầu của nhau, phần sau nam chính sẽ khôi phục trí nhớ.
Danh Sách Chương
Chương Số
Cập Nhật