Tình Nhân Bí Mật Của Đốc Quân
-
Updating
-
19
-
0
Giới Thiệu
Giới thiệu Tình nhân bí mật của đốc quân
Vì mưu sinh, vì dòng đời đưa đẩy, Thư Di làm công việc ca hát tại phòng trà, một nơi đầy cạm bẫy, cám dỗ, một nơi mà người đời chỉ xem là chốn đàn ông mua vui, thậm chí là làm những hành động hoan lạc thấp kém.
Thư Di chỉ bán tiếng hát, chứ không bán thân, không phục vụ bất kì yêu cầu nào khác, mặc cho bao lời mời mọc, bao ánh mắt thèm thuồng, khao khát.
Một lần nọ, vừa ra khỏi phòng trà, chủ nợ của mẹ cô lại xông đến chặn đường cô, có lẽ bọn họ chỉ mượn cớ đòi nợ hòng làm nhục cô, nhưng cô lại không có cách nào chống cự được.
Lúc nguy hiểm muôn vàn, Đô đốc Dương Phong đã xuất hiện và giải thoát cho cô.
Cô cho rằng anh ta là một người có địa vị, cũng có hành động trợ giúp mình, sẽ không làm những trò đồi bại như những kẻ kia, nhưng không ngờ được người đàn ông đó đã say mê cô ngày từ ánh nhìn đầu tiên, vậy nên hắn không màng tất cả mà ép cô ở bên cạnh mình, điên cuồng muốn chiếm lấy cô, giữ cô cho riêng mình.
Tình nhân bí mật của đốc quânChiếc xe dừng lại ở một căn nhà vô cùng rộng lớn kiến trúc mang một chút âu cổ màu trắng đục là tone màu chủ đạo, cây cảnh xung quanh được cắt tỉa điêu khắc tạo ra những hình dạng độc đáo, đai phun nước hoạt động liên tục trong đêm tạo nên một sự mát mẻ.
Thư Di đi theo Kỳ Sơn bước vào bên trong căn nhà, nhà thật sự rất choáng ngợp trước sự lộng lẫy sang trọng của nó, nền gạch điêu khắc hoa văn hiện đại, xung quanh điều là những món đồ có giá trị, người đàn ông khoác áo choàng bên ngoài để lộ đường nét cơ thể rắn rỗi vốn có, làn da ngâm tại nên nét nam tính vốn có, kết hợp với chiếc quần vải dài, mái tóc rũ rượi không còn nét uy nghiêm như những lần nàng gặp hắn.
“Chịu đến rồi sao.”
Thư Di không dám nhìn trực diện vào Dương Phong nàng cảm thấy người đàn ông này khá tự nhiên khi gặp nàng, nhưng nàng không muốn tiếp tục dây dưa tiếp xúc với người đàn ông nguy hiểm này.
“Tôi muốn nói chuyện rõ ràng với ngài.”
Dương Phong tiến đến chỗ của nàng, Thư Di chưa kịp mở lời đã bị hắn nhẹ nhàng vác lên vai của mình.
“Á..ngài định làm gì tôi buông tôi ra, ngài thật thô lỗ.”
Dương Phong xem nàng là thú vui của bản thân hắn mỉm cười khoái chí nói.
“Em sẽ biết tôi thô lỗ đến mức độ nào nhanh thôi.”
Thư Di cố gắng vùng vẫy khỏi người đàn ông vô duyên vô cớ bắt ép mình đến nơi này.
“Ngài đừng vô lý mau thả tôi ra nếu không tôi sẽ báo cảnh sát đến bắt ngài.”
Dương Phong nghe như những lời mà Thư Di nói bản thân không kiềm chế được mà bật cười.
“Em đúng là miệng lưỡi đanh đá thật đấy.”
Thư Di chồm người dậy cúi đầu xuống cắn vào vai của Dương Phong một cái thật mạnh.
“Ngài là người không đứng đắn chút nào hết, tại sao lại tùy tiện như thế hả.”
Dương Phong ngang ngược đè nàng lên giường lớn, Thư Di cố gắng vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của hắn nhưng đó là điều không thể.
“N..ngài sao lại..um.”
Dương Phong ngấu nghiến đôi môi mộng kiệu đang uyên thuyên mắng chửi mình, nụ hôn một lúc một sâu như muốn thiêu đốt nàng, bàn tay của hắn đang sờ soạng khắp người nàng, Thư Di hoảng hốt nàng nức nở nói.
“Nếu muốn tìm người thỏa mãn sinh lý của ngài thì hãy chọn người khác đi tôi không phải là nơi để ngài..”
“Á. Đau.”