Nam Phụ Lên Ngôi - Giang La La
-
Complete
-
2
-
0
Giới Thiệu
Trước khi mất trí nhớ, Vân Kiều si mê say đắm vị hôn phu liên hôn của mình, nhưng cô đã bị phản bội đầy đau đớn.
Sau khi mất trí nhớ, Vân Kiều chỉ nhớ mình thích vị ân nhân cứu mạng - Thẩm Trạm.
Thẩm Trạm là ai?
Đối thủ một mất một còn của vị hôn phu cũ!
[1]
Thuở nhỏ, Vân Kiều bị bắt nạt, chỉ mỗi vị hôn phu trong miệng người lớn đứng ra bảo vệ cô.
Năm mười chín tuổi, Vân Kiều ôm bao kỳ vọng muốn thổ lộ tình cảm với anh ta, lại chứng kiến anh ta ôm người con gái khác, thân mật hôn môi.
“Tôi không ưng mấy cô nhóc nhạt nhẽo vô vị.” Người đàn ông lạnh lùng nhìn cô, trong ánh mắt xa cách không hề có tình cảm.
Vân Kiều nản lòng thoái chí.
Cô mở mắt thêm lần nữa, nào ngờ bị đập đầu mất trí nhớ, bám chặt lấy người đầu tiên mà mình nhìn thấy khi tỉnh lại.
-
Kể từ khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ không đội trời chung, Thẩm Trạm kiêu ngạo, nóng tính buộc phải sinh hoạt theo nếp sống chăm con nhỏ, về nhà vào đúng tám giờ tối mỗi ngày.
Bạn bè thảo luận sôi nổi: “Anh Thẩm, sao gần đây anh ngày càng ngoan ngoãn vậy?”
“Con mắt nào của cậu thấy tôi ngoan?” Thẩm Trạm nâng ly rượu lên, cười nhạt.
Giây tiếp theo, tiếng chuông quan tâm đặc biệt vang lên, anh nhanh chân chạy về dỗ người.
[2]
Người cũ mất đi mới biết quý trọng, ân hận về việc trước đây, lao đến nhà họ Thẩm đòi người.
Bà Thẩm mới lên chức không hiểu gì hết: “Ông xã, anh ta là ai thế?”
Thẩm Trạm sầm mặt: “Kẻ thù không đội trời chung của nhà ta.”
Kiều Kiều bừng tỉnh, chỉ thẳng vào người cũ không chút nương tay: “Đóng cửa, thả chó, đánh đuổi tên đó ra ngoài!”
-
Ban đầu, khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ một mất một còn, Thẩm Trạm chỉ muốn ra oai phủ đầu!
Về sau, Vân Kiều vừa rơi một giọt nước mắt, Thẩm Trạm đã quỳ xuống ngay!
Sau khi mất trí nhớ, Vân Kiều chỉ nhớ mình thích vị ân nhân cứu mạng - Thẩm Trạm.
Thẩm Trạm là ai?
Đối thủ một mất một còn của vị hôn phu cũ!
[1]
Thuở nhỏ, Vân Kiều bị bắt nạt, chỉ mỗi vị hôn phu trong miệng người lớn đứng ra bảo vệ cô.
Năm mười chín tuổi, Vân Kiều ôm bao kỳ vọng muốn thổ lộ tình cảm với anh ta, lại chứng kiến anh ta ôm người con gái khác, thân mật hôn môi.
“Tôi không ưng mấy cô nhóc nhạt nhẽo vô vị.” Người đàn ông lạnh lùng nhìn cô, trong ánh mắt xa cách không hề có tình cảm.
Vân Kiều nản lòng thoái chí.
Cô mở mắt thêm lần nữa, nào ngờ bị đập đầu mất trí nhớ, bám chặt lấy người đầu tiên mà mình nhìn thấy khi tỉnh lại.
-
Kể từ khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ không đội trời chung, Thẩm Trạm kiêu ngạo, nóng tính buộc phải sinh hoạt theo nếp sống chăm con nhỏ, về nhà vào đúng tám giờ tối mỗi ngày.
Bạn bè thảo luận sôi nổi: “Anh Thẩm, sao gần đây anh ngày càng ngoan ngoãn vậy?”
“Con mắt nào của cậu thấy tôi ngoan?” Thẩm Trạm nâng ly rượu lên, cười nhạt.
Giây tiếp theo, tiếng chuông quan tâm đặc biệt vang lên, anh nhanh chân chạy về dỗ người.
[2]
Người cũ mất đi mới biết quý trọng, ân hận về việc trước đây, lao đến nhà họ Thẩm đòi người.
Bà Thẩm mới lên chức không hiểu gì hết: “Ông xã, anh ta là ai thế?”
Thẩm Trạm sầm mặt: “Kẻ thù không đội trời chung của nhà ta.”
Kiều Kiều bừng tỉnh, chỉ thẳng vào người cũ không chút nương tay: “Đóng cửa, thả chó, đánh đuổi tên đó ra ngoài!”
-
Ban đầu, khi nhặt được vị hôn thê của đối thủ một mất một còn, Thẩm Trạm chỉ muốn ra oai phủ đầu!
Về sau, Vân Kiều vừa rơi một giọt nước mắt, Thẩm Trạm đã quỳ xuống ngay!
Danh Sách Chương
Chương Số
Cập Nhật