Niên Đại Văn Thiên Kim Ở Góa Trong Đại Viện
-
Updating
-
592
-
0
Giới Thiệu
Tác giả: Khương Ti Chử Tửu
Thể loại: Điền Văn, Đô Thị, Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện Khác, Xuyên Không, Truyện Sủng
Giới thiệu:
#Hôn ước từ nhỏ# Xuyên sách# Anh quân nhân cợt nhả
Khương Lê xuyên thành nữ chính trong sách, vì không muốn dây dưa với nam chính, nên cô về thành thủ tiết cho vị hôn phu Tần Triều đã chết sớm trong nguyên tác.
**
Khi Tần Triều thực hiện nhiệm vụ bí mật, thì vô tình cứu vị hôn thê mà nhiều năm không gặp mặt.
Khương Lê băng bó vết thương cho anh, “Cám ơn đồng chí...”
Tần Triều kinh ngạc, vị hôn thê không nhận ra anh ư, “Một cô gái như cô đây, ngàn dặm chạy đến kinh thành làm gì?”
Khương Lê châm chước một chút, “Vị hôn phu của tôi đã chết rồi, tôi về thành thủ tiết cho anh ấy.”
Tần Triều: “Tôi chỉ giả chết thôi, chứ tôi chết lúc nào?”
**
Tần Triều hỏi cô có biết vị hôn phu chết như thế nào hay không, Khương Lê gật đầu nói biết, bởi vì lúc giải cứu con tin, vị hôn phu bị tên cướp giả làm con tin hại chết.
Khương Lê bày quầy hàng trước cửa đơn vị Tần Triều, đồng nghiệp Tần Triều rất quan tâm gia quyến liệt sĩ như cô, giúp cô đuổi đi tên côn đồ quấy rối cô.
Thời gian dài, mỗi người đều đồng tình với cô, khuyên cô hãy tái giá, ngay cả Tần Triều dịch dung che dấu thân phận cũng nhìn không nổi, khẽ khuyên cô, “Nhiều người thích cô như vậy, hãy tái giá đi.”
Khương Lê nói: “Trừ phi Tần Triều sống lại, thì tôi mới có thể tái giá.”
Tần Triều: “Thì ra là thế, anh đã hiểu!”
Khương Lê cho rằng có thể thủ tiết cả đời, cho đến khi vị hôn phu chết sớm Tần Triều trở về, còn kính lễ với Khương Lê, “Đồng chí Khương Lê, tôi là Tần Triều.”
Thể loại: Điền Văn, Đô Thị, Trọng Sinh, Ngôn Tình, Truyện Khác, Xuyên Không, Truyện Sủng
Giới thiệu:
#Hôn ước từ nhỏ# Xuyên sách# Anh quân nhân cợt nhả
Khương Lê xuyên thành nữ chính trong sách, vì không muốn dây dưa với nam chính, nên cô về thành thủ tiết cho vị hôn phu Tần Triều đã chết sớm trong nguyên tác.
**
Khi Tần Triều thực hiện nhiệm vụ bí mật, thì vô tình cứu vị hôn thê mà nhiều năm không gặp mặt.
Khương Lê băng bó vết thương cho anh, “Cám ơn đồng chí...”
Tần Triều kinh ngạc, vị hôn thê không nhận ra anh ư, “Một cô gái như cô đây, ngàn dặm chạy đến kinh thành làm gì?”
Khương Lê châm chước một chút, “Vị hôn phu của tôi đã chết rồi, tôi về thành thủ tiết cho anh ấy.”
Tần Triều: “Tôi chỉ giả chết thôi, chứ tôi chết lúc nào?”
**
Tần Triều hỏi cô có biết vị hôn phu chết như thế nào hay không, Khương Lê gật đầu nói biết, bởi vì lúc giải cứu con tin, vị hôn phu bị tên cướp giả làm con tin hại chết.
Khương Lê bày quầy hàng trước cửa đơn vị Tần Triều, đồng nghiệp Tần Triều rất quan tâm gia quyến liệt sĩ như cô, giúp cô đuổi đi tên côn đồ quấy rối cô.
Thời gian dài, mỗi người đều đồng tình với cô, khuyên cô hãy tái giá, ngay cả Tần Triều dịch dung che dấu thân phận cũng nhìn không nổi, khẽ khuyên cô, “Nhiều người thích cô như vậy, hãy tái giá đi.”
Khương Lê nói: “Trừ phi Tần Triều sống lại, thì tôi mới có thể tái giá.”
Tần Triều: “Thì ra là thế, anh đã hiểu!”
Khương Lê cho rằng có thể thủ tiết cả đời, cho đến khi vị hôn phu chết sớm Tần Triều trở về, còn kính lễ với Khương Lê, “Đồng chí Khương Lê, tôi là Tần Triều.”
Danh Sách Chương
Chương Số
Cập Nhật