Sổ Tay Sủng Thê Của Võ Tướng
-
Updating
-
1,450
-
0
Giới Thiệu
Đừng bỏ qua truyện ngôn tình hấp dẫn "Sổ Tay Sủng Thê Của Võ Tướng" của Tử Túy Kim Mê:
Mùa đông, khí trời ngày càng lạnh, bước ra khỏi phòng liền có thể cảm thấy được hơi lạnh phả vào mặt, thở ra đều có thể thấy được sương mù nhàn nhạt. Mặt trời bị mây che phủ, tầng băng mỏng trên nền đá xanh hôm qua còn chưa tan, khi đi vẫn còn chút trơn trượt.
Dưới thời tiết như thế, ai lại có thể dậy sớm hơn thường ngày một hai canh giờ thì tám chín phần mười là có tâm sự.
Ly gia Nhị phu nhân chính là như vậy.
Thời điểm gà trống gáy vang, Nhị phu nhân rửa mặt xong xuôi, đang ngồi trước gương chờ trang điểm.
Tiểu nha hoàn bưng nước ấm lui xuống, cẩn thận từng li từng tí đi ra ngoài. Không ngờ bên cạnh vang lên âm thanh, dưới chân lại trơn trượt làm cho nàng suýt nữa ngã chổng vó. Cũng may là được người bên cạnh đỡ một tay mới không ngã sấp xuống.
Ngẩng đầu lên nhìn người tới, tiểu nha hoàn nở nụ cười, âm thanh trầm thấp nói: "Phó ma ma, sao sớm thế ạ?"
Phó ma ma nhìn qua gian phòng đang sáng đèn, hỏi: "Phu nhân dậy rồi?"
Tiểu nha hoàn gật gù.
Phó ma ma nhìn thoáng qua rồi bước vào phòng.
Dưới ánh đèn lờ mờ, ngũ quan của Nhị phu nhân Trịnh thị so với ban ngày nhu hòa hơn rất nhiều.
Nhưng Phó ma ma cũng không dám khinh thường.
Mắt thấy ma ma chải đầu cầm lược vấn tóc, Phó ma ma liền đem gương và tráp cầm đến trước mặt Trịnh thị, như vô ý nói: "Nghe nói tối hôm qua, phu nhân giữ Lục cô nương ở lại hồi lâu? Kỳ thực, phu nhân không cần lo lắng quá. Lục cô nương tuy làm Lão phu nhân không vui, nhưng lão nô thấy, mấy ngày nữa sẽ tốt lên thôi ạ. Dù sao, người Lão phu nhân vẫn đau nhất là Lục cô nương."
Mùa đông, khí trời ngày càng lạnh, bước ra khỏi phòng liền có thể cảm thấy được hơi lạnh phả vào mặt, thở ra đều có thể thấy được sương mù nhàn nhạt. Mặt trời bị mây che phủ, tầng băng mỏng trên nền đá xanh hôm qua còn chưa tan, khi đi vẫn còn chút trơn trượt.
Dưới thời tiết như thế, ai lại có thể dậy sớm hơn thường ngày một hai canh giờ thì tám chín phần mười là có tâm sự.
Ly gia Nhị phu nhân chính là như vậy.
Thời điểm gà trống gáy vang, Nhị phu nhân rửa mặt xong xuôi, đang ngồi trước gương chờ trang điểm.
Tiểu nha hoàn bưng nước ấm lui xuống, cẩn thận từng li từng tí đi ra ngoài. Không ngờ bên cạnh vang lên âm thanh, dưới chân lại trơn trượt làm cho nàng suýt nữa ngã chổng vó. Cũng may là được người bên cạnh đỡ một tay mới không ngã sấp xuống.
Ngẩng đầu lên nhìn người tới, tiểu nha hoàn nở nụ cười, âm thanh trầm thấp nói: "Phó ma ma, sao sớm thế ạ?"
Phó ma ma nhìn qua gian phòng đang sáng đèn, hỏi: "Phu nhân dậy rồi?"
Tiểu nha hoàn gật gù.
Phó ma ma nhìn thoáng qua rồi bước vào phòng.
Dưới ánh đèn lờ mờ, ngũ quan của Nhị phu nhân Trịnh thị so với ban ngày nhu hòa hơn rất nhiều.
Nhưng Phó ma ma cũng không dám khinh thường.
Mắt thấy ma ma chải đầu cầm lược vấn tóc, Phó ma ma liền đem gương và tráp cầm đến trước mặt Trịnh thị, như vô ý nói: "Nghe nói tối hôm qua, phu nhân giữ Lục cô nương ở lại hồi lâu? Kỳ thực, phu nhân không cần lo lắng quá. Lục cô nương tuy làm Lão phu nhân không vui, nhưng lão nô thấy, mấy ngày nữa sẽ tốt lên thôi ạ. Dù sao, người Lão phu nhân vẫn đau nhất là Lục cô nương."
Danh Sách Chương
Chương Số
Cập Nhật